3. Ki-tô hữu & Gia đình
Như trên đã nói, trong những hoàn cảnh giảm khinh, Tông Huấn đề cập đến con cái. Nếu đọc lại các bình luận tích cực đối với Tông Huấn và những trường hợp đặc thù được đưa ra để biện minh cho khả thể rước lễ của người ly dị tái hôn, ta thấy con cái được đề cập một cách khẩn thiết gần như khiến người ta có cảm tưởng một mình chúng cũng đã đủ “miễn chước” cho đòi hỏi phải sống như “anh trai em gái” của Tông Huấn Familiaris Consortio mới được rước lễ.
Dù thế, như trên đã nói, với Tông Huấn Niềm Vui Yêu Thương, ly dị được giáo huấn giáo hoàng nhìn dưới một ánh sáng tích cực hơn: ít nhất nó không còn là một tội trọng nữa.
Mặt khác, cảm thức của xã hội trước đây, nói chung cũng đã phản ảnh phần nào nhận định của Vatican II và của Đức Gioan Phaolô II. Họ vẫn cho tỷ lệ ly dị sấp sỉ lên tới 50 phần trăm, nghĩa là cứ hai cặp cưới nhau, một cặp sẽ ly dị. Đúng là một nạn dịch.
ạo Công Giáo luôn có cái nhìn thực tiễn và quân bình về ly dị. Chính cái nhìn quân bình này, theo Giáo Sư James Hitchcock của Đại Học St Louis, Hoa Kỳ, trong bài “Off the Rails – Was Vatican II Hijacked?”, đã khiến Công Đồng Vatican II gọi ly dị là một “nạn dịch” (Gaudium Et Spes, số 47).
Dù sao, con cái của ly dị có nhiều nguy cơ di hại do hiện tượng đang đầm ấm rơi vào sóng gió hoặc im lặng trống vắng. Điều này dĩ nhiên không phải là điều bị các cha mẹ ly dị coi nhẹ. Không cha mẹ ly dị nào muốn làm hại con cái mình trong diễn trình chia tay.
FRANCISCO MARTO sinh ngày 11 tháng 6 năm 1908 là con của ông bà Manuel và Olimpia de Jesus Marto và là anh trai của Jacinta và là em họ của Lucia dos Santos.
JACINTA MARTO sinh ngày 11 tháng 3 năm 1910. Vào thời điểm của những cuộc hiện ra, cô được bảy tuổi. Cô là người trẻ nhất trong số những người được nhìn thấy Đức Mẹ.
Phúc thay ai xây dựng hoà bình, vì họ sẽ được gọi là con Thiên Chúa. (Mt 5,9)
Phúc thay ai có tâm hồn trong sạch, vì họ sẽ được nhìn thấy Thiên Chúa. (Mt 5,8)