25_MẺ CÁ LẠ LÙNG. ÔNG SIMÔN ĐƯỢC GỌI _Lc 5,1-11 (Mt 4,18-22 ; Mc 1,16-20)
1 *Một hôm, Đức Giê-su đang đứng ở bờ hồ Ghen-nê-xa-rét, dân chúng chen lấn nhau đến gần Người để nghe lời Thiên Chúa. 2 Người thấy hai chiếc thuyền đậu dọc bờ hồ, còn những người đánh cá thì đã ra khỏi thuyền và đang giặt lưới. 3 Đức Giê-su xuống một chiếc thuyền, thuyền đó của ông Si-môn, và Người xin ông chèo thuyền ra xa bờ một chút. Rồi Người ngồi xuống, và từ trên thuyền Người giảng dạy đám đông. 4 Giảng xong, Người bảo ông Si-môn : “Chèo ra chỗ nước sâu mà thả lưới bắt cá.” 5 Ông Si-môn đáp : “Thưa Thầy, chúng tôi đã vất vả suốt đêm mà không bắt được gì cả. Nhưng vâng lời Thầy, tôi sẽ thả lưới.” 6 Họ đã làm như vậy, và bắt được rất nhiều cá, đến nỗi hầu như rách cả lưới. 7 Họ làm hiệu cho các bạn chài trên chiếc thuyền kia đến giúp. Những người này tới, và họ đã đổ lên được hai thuyền đầy cá, đến gần chìm. 8 Thấy vậy, ông Si-môn Phê-rô sấp mặt dưới chân Đức Giê-su và nói : “Lạy Chúa, xin tránh xa con, vì con là kẻ tội lỗi !” 9 Quả vậy, thấy mẻ cá vừa bắt được, ông Si-môn và tất cả những người có mặt ở đó với ông đều kinh ngạc. 10 Cả hai người con ông Dê-bê-đê, là Gia-cô-bê và Gio-an, bạn chài với ông Si-môn, cũng kinh ngạc như vậy. Bấy giờ Đức Giê-su bảo ông Si-môn : “Đừng sợ, từ nay anh sẽ là người thu phục người ta.” 11 Thế là họ đưa thuyền vào bờ, rồi bỏ hết mọi sự mà theo Người.
**** MẺ CÁ LẠ LÙNG (Sách “Tin Mừng như đã mặc khải cho tôi” của Maria Valtorta _Quyển 2, trang 156)
Thị kiến trên tiếp tục bằng những lời của Chúa Giêsu:
- Khi mùa xuân đến với muôn hoa, người nông dân thỏa lòng và nói: “Sẽ có nhiều trái cây”. Hy vọng này làm cho con tim họ hoan hỉ. Nhưng từ mùa xuân tới mùa thu, từ tháng hoa nở đến khi trái chín, còn bao nhiêu ngày, bao nhiêu gió, mưa, mặt trời cũng như gió lốc sẽ đi qua. Rồi chiến tranh, sự độc ác của các kẻ mạnh, và bệnh tật của cây cối. Rồi nếu người nông dân cũng bị bệnh, vậy là lúc đó cây cối không còn được đánh luống, vun gốc, tưới bón, chống cọc, dẫy cỏ nữa, và chúng hoặc chết, hoặc mất mùa.
Các con theo Thầy, các con yêu Thầy, các con giống như các cây trong mùa xuân, các con được trang điểm bằng những ý hướng tốt, những tình cảm yêu thương. Thực sự Israel đang ở trong bình minh của việc tông đồ của Thầy, giống như đồng quê êm đẹp của chúng ta dưới ánh sáng của tháng Nisan. Nhưng hãy nghe: Giống như cây bị khô héo, các con sẽ thấy Satan đến làm khô héo các con bằng hơi thở thù ghét của nó. Rồi thế giới với gió băng giá của nó sẽ làm băng giá các bông hoa của các con. Sẽ xảy tới những cơn lốc của đam mê, và sự chán ngán như những cơn mưa giai giẳng. Tất cả các kẻ thù của Thầy và của các con sẽ đến làm hư hết những trái của những ước muốn đã nở hoa trong Thiên Chúa.
Thầy báo trước những điều đó cho các con, vì Thầy biết. Nhưng có phải như vậy là mất hết, khi Thầy giống như người nông dân bị bệnh, và còn hơn nữa, là chết, thầy không còn có thể cho các con các lời và các phép lạ không? Không. Thầy gieo và Thầy vun bón bao lâu còn là giờ của Thầy, rồi đến các con sẽ là sự tăng trưởng và154 chín, nếu các con canh chừng.
Hãy nhìn cây sung của nhà Simon Jonas. Người trồng nó đã không tìm được nơi thuận lợi. Bị trồng ở gần một bức tường ẩm ở phía bắc, nó đã chết nếu nó không biết tự vệ, nếu nó không muốn tự vệ để sống. Nó đã tìm mặt trời và ánh sáng. Các con coi: nó gù xuống, nhưng vững chắc và hiên ngang, uống ánh mặt trời từ buổi sáng sớm để kiến tạo tinh chất cho hàng trăm, hàng trăm và hàng trăm trái ngon ngọt của nó. Nó đã tự vệ một mình. Nó đã nói: “Tạo Hóa muốn tôi tặng cho con người niềm vui và lương thực, tôi muốn kết hợp ước muốn của tôi với của Người!” Một cây sung! Một cây câm lặng! Không linh hồn! Còn các con! Con Thiên Chúa, con loài người, mà các con lại ở bên dưới cái cây này sao?
Hãy canh chừng để sinh các trái cho sự sống đời đời. Thầy chăm bón các con, và sau cùng, Thầy sẽ cho các con một thứ nước cốt mà một uy quyền mạnh mẽ nhất cũng không thể có. Không. Đừng để cho Satan cười nhạo trên sự đổ nát của công việc của Thầy và Hy Sinh của Thầy, cũng như trên tâm hồn các con. Hãy tìm Ánh Sáng. Hãy tìm Mặt Trời. Hãy tìm Sức mạnh. Hãy tìm Sự Sống. Thầy là Sự Sống, Sức Mạnh, Mặt Trời, Ánh Sáng của kẻ biết yêu. Thầy ở đây để dẫn các con tới nơi mà từ đó Thầy đã tới. Thầy nói ở đây để kêu gọi tất cả các con và chỉ cho các con Lề Luật của Thập Giới là luật ban sự sống đời đời. Thầy cho các con huấn lệnh này của Tình Yêu: Yêu Thiên Chúa và yêu tha nhân. Đó là điều kiện tiên quyết để làm tròn mọi sự lành khác. Giới răn thánh thiện nhất của Thập Giới là Hãy Yêu. Những kẻ yêu trong Thiên Chúa, những kẻ yêu Thiên Chúa thì Thiên Chúa là Chúa của họ. Ở dưới đất cũng như trên Trời, họ sẽ có Bình An làm lều trú và triều thiên của họ.
Người ta tiếc xót bỏ đi sau phép lành của Giêsu. Không có người bệnh cũng như người nghèo.
Giêsu nói với Phêrô: “Hãy gọi hai người kia. Chúng ta ra hồ thả lưới”.
- Thưa Thầy, con hầu gẫy tay vì thả và kéo lưới suốt đêm mà chẳng được gì. Cá nó lặn xuống đáy sâu hay ở đâu chẳng biết.
- Phêrô, hãy làm điều Thầy nói. Hãy luôn luôn nghe đấng yêu155 con.
- Con sẽ làm điều Thầy nói vì kính trọng lời Thầy - Rồi ông lớn tiếng gọi các người phụ việc và cả Giacôbê và Gioan: “Chúng ta đi đánh cá. Thầy muốn”. Trong khi họ chèo ra, ông nói với Giêsu: “Nhưng con bảo đảm với Thầy rằng đây không phải là giờ thuận lợi. Vào lúc này không ai biết cá nó ngủ ở đâu”.
Giêsu ngồi ở mũi thuyền, mỉm cười và nín thinh.
Họ bơi một vòng cung trên hồ, rồi thả lưới. Họ chờ ít phút, rồi chiếc thuyền nhúc nhích cách kỳ lạ, dù là mặt trời đã lên cao trên chân trời, và mặt hồ láng như tấm gương lỏng.
- Nhưng Thầy ơi! Đây là cá! - Phêrô nói, trợn tròn đôi mắt.
Giêsu lại mỉm cười và nín thinh.
- Kéo lên! Kéo lên! - Phêrô ra lệnh cho các người phụ việc. Nhưng chiếc thuyền nghiêng về phía có lưới: “Ôhé! Giacôbê! Gioan! Mau tới đây! Chèo đi! Lẹ lên!”
Họ sát tới. Và sự cố gắng của mọi người đã thành công kéo được lưới lên mà không làm hư cá. Các thuyền hướng về bãi. Chiếc nọ kề sát chiếc kia. Được một, hai, năm, mười rổ rồi, tất cả đều đầy kinh ngạc, mà vẫn còn ứa cá giẫy tê tê trong lưới: cá bạc, cá vàng sống, vùng vẫy để thoát chết. Lúc đó chỉ còn cách bỏ vào đáy thuyền số cá còn lại trong lưới. Họ làm như vậy, và tất cả là một sự lao xao của các đời sống đang hấp hối. Các ngư phủ ngụp chân trong sự đầy tràn này lên tới bên trên mắt cá, và các chiếc thuyền bị nhận chìm xuống tới bên dưới lằn nổi vì qúa tải.
- Vô bờ! Bẻ quẹo đi! Kéo buồm phụ! Cẩn thận chạm đáy! Chuẩn bị cây sào kẻo bị đụng mạnh! Qúa nặng!
Bao lâu còn bận việc vận hành, Phêrô không suy nghĩ. Nhưng khi đã lên bờ, ông mở mắt ra và hiểu. Ông hoàn toàn sợ hãi: “Lạy Thầy! Lạy Chúa! Xin tránh xa con! Con là kẻ tội lỗi. Con không đáng ở bên cạnh Ngài!” Ông qùi gối trên bãi ướt.
Giêsu nhìn ông và mỉm cười: “Đứng dậy đi, và hãy theo Thầy. Thầy sẽ không buông con nữa. Từ nay con sẽ là kẻ chài người, và các bạn con đây cùng với con. Đừng sợ gì nữa. Thầy gọi các con.156 Hãy tới”.
- Lạy Chúa! Ngay lập tức. Qúi vị, những người khác, hãy lo việc thuyền bè, và mang cá về cho Zêbêđê và em rể tôi. Chúng ta đi! Tất cả cho Thầy, Giêsu. Nguyện Đấng Hằng Hữu được chúc tụng vì sự lựa chọn này.
Thị kiến chấm dứt.
(Dịch giả : Nữ tu Phạm Thị Hùng, CMR.)